VN88 VN88

Mùa hè dục vọng – Truyện 18+

Vũ Tuyết và Tiểu Lan mỉm cười rồi bước vào trong chiếc xe hơi sang trọng. Khi đã yên vị ở băng ghế sau, Tiểu Lan bắt đầu ngó nghiêng, mở to đôi mắt tò mò đánh giá nội thất trong xe, cô lên tiếng : – Đúng là xe xịn có khác! Thật thoải mái, mà anh cũng ghê gớm nhỉ ! đang là sinh viên mà đã có xe xịn như thế này để đi rồi. Anh không sợ bị mọi người bàn tán sao ? Vừa bước vào ghế trước, nghe thấy Tiểu Lan nói như vậy Hoàng Quân bật cười nói : – Đây chỉ là sở thích thôi, tôi có mỗi sở thích về xe hơi nên khi thấy mẫu mã này liền mê tít, nó là quà cho mừng đỗ đại học của tôi đấy. Còn về những lời bàn tán thì tôi cũng không quan tâm lắm. Miễn là họ đừng làm gì bất lợi cho tôi là được. Hoàng Quân khởi động máy rồi lái xe từ từ rời khỏi khu trung tâm thương mại, chiếc xe đi lên đường hắn mới nhớ là chưa hỏi xem phải đưa 2 cô nương này đi đâu. – À ! giờ chúng ta đi đâu nhỉ ?- Hoàng Quân lên tiếng. – Nhà tôi thì ở khu chung cư Sông Đà còn Vũ Tuyết thì ở Ciputra. – Tiểu Lan lại lên tiếng. – Ồ ! – Hoàng Quân liếc qua gương nhìn Vũ Tuyết một chút rồi nhìn đồng hồ và nói : – Giờ vẫn còn sớm, mà trời thì nóng quá hay chúng ta tìm chỗ nào uống chút nước giải khát nhé ! – Chà ý kiến này cũng không tệ lắm ! Mi thì sao hả Vũ Tuyết ? Tiểu Lan nhanh nhảu nói. Vũ Tuyết lúc này đang muốn về nhà nghỉ ngơi một chút, bàn chân cô vẫn còn hơi đau, với lại nàng cũng chưa từng nhận lời mời của bất cứ nam nhân nào ngoài Thiên Tường. Vì thế cô định cự tuyệt lời mời của Hoàng Quân, nàng chợt nhìn thấy anh mắt mong chờ của Hoàng Quân qua gương chiếu, Không hiểu sao đối với các nam tử khác nàng luôn có tâm lý bài xích, nhưng chỉ riêng với Hoàng Quân nàng lại ko hề có tâm lý ấy, hơn nữa đôi lúc nàng còn có cảm giác thân thiết. Vì thế những lời khước từ ra đến miệng nhưng nàng vẫn không nói ra được. Bối rối một lúc, rồi nàng thở dài nói : – Ta thì thế nào cũng được a ! – Vậy là được rồi ! – Hoàng Quân mừng rỡ nói, rồi hắn nhấn chân ga, chiếc xe lao vút đi trong tiết trời oi bức để lại những vệt khói mờ trên đường. Khoảng 15 phút sau 3 người đã có mặt tại Highlands Coffee. Gọi cho mình 1 ly cà phê nâu và hai nước hoa quả cho 2 nữ tử. Một lúc sau đồ uống đã được đưa lên. Vũ Tuyết vừa nhâm nhi ly nước quả vừa lơ đễnh quan sát cảnh vật xung quanh, quả thật quán cà phê này chọn địa điểm thật tuyệt, nằm ở giữa trung tâm Hà Nội lại có nhiều cây tạo cảm giác thoáng mát cho khách hàng vào những ngày trời oi bức như hôm nay. Bên cạnh nàng Tiểu Lan vừa nghịch ống hút vừa chăm chú đánh giá Hoàng Quân, cô lên tiếng : – Nghe giọng nói của anh thì anh không phải người Hà Nội phải không ? Bị người khác nhìn chằm chằm như thế đặc biệt lại là một mĩ nữ Hoàng Quân cũng cảm thấy không thoải mái, nghe thấy Tiểu Lan hỏi vậy gã liền nói : – Hồi còn nhỏ tôi cũng sống ở Hà Nội, sau đó tôi theo gia đình vào Nha Trang sinh sống, đến khi lớn lên lại ra ngoài này học đại học. – Thế anh sống cùng với họ hàng ở ngoài này à ? – Tiểu Lan tiếp tục hỏi – Không ! gia đình tôi mua cho tôi 1 căn hộ ở ngoại thành để tôi ở. – Chà ở một mình thế thì tha hồ đưa bạn gái về nhà chơi nhỉ- Tiểu Lan bông đùa – Làm gì có ! tôi tuy ở đây đã hai năm nhưng đến giờ vấn còn chưa có ý trung nhân a. – Dóc tổ ! anh như thế mà không cưa cẩm được e nào à ? hay là … anh không thích nữ tử ? Tiểu Lan nhếch miệng liếc ánh mắt mờ ánh truy vấn Hoàng Quân. Ặc ! Hoàng Quân mồ hôi đầy đầu không nghĩ Tiểu Lan lại lớn mật đến vậy, ngang nhiên cho rằng hắn là Gay. Gã vội vàng thanh minh. – Không phải như cô nghĩ đâu ! chủ yếu là nữ hài Thủ Đô khó nắm bắt tâm lý quá nên tôi không được tự tin cho lắm. – Hi hi ! vậy mà tôi cứ tưởng – thế mẫu nữ hài anh thích như thế nào có khi tôi lại làm bà mối được đấy. – Chà ! cũng không vấn đề gì. Nhan sắc chỉ cần tương đương với Vũ Tuyết và Tiểu Lan là được. Còn tính tình thì xem nào… – Ấy ấy ! không được – Tiểu Lan chợt la lên. – Tôi biết mà, anh đang có chủ ý với Vũ Tuyết chứ gì ? Nói cho anh biết cô ấy đã có ý trung nhân rồi, anh không có cửa đâu. Nhìn qua Vũ Tuyết thấy nàng không có phủ nhận. Trong lòng Hoàng Quân chợt trầm xuống, thật đáng tiếc a. Mỹ nữ như vậy mà không làm gì được. Tuy buồn bực trong lòng nhưng Hoàng Quân vẫn nói – Không phải a ! tôi chỉ là nói về so sánh chứ có ý gì với Vũ Tuyết đâu ? cô đừng có hiểu lầm. – Không phải thì thôi ! tôi cũng chỉ cảnh cáo để anh biết khó mà lui thôi – Tiểu Lan trừng mắt hạnh lên nói. Sau một hồi tán chuyện trên trời dưới biển, rốt cục ba người cũng đứng dậy đi về. Đứng trước cửa nhà, Vũ Tuyết vẫy tay chào và nói. – Hoàng Quân à ! anh đưa Tiểu Lan về cẩn thận nhé ! Thò đầu qua kính xe gã nói : Cứ yên tâm đi Vũ Tuyết tiểu thư, tôi sẽ đưa Tiểu Lan về an toàn tuyệt đối không mất một cọng lông nào đâu. Rồi gã đạp ga chiếc xe sang trọng phóng vút đi, đợi chiếc xe khuất hẳn Vũ Tuyết mới yên tâm bước vào nhà mình. Lại nói lúc này trên xe chỉ còn Hoàng Quân và Tiểu Lan, cả hai đều im lặng chìm vào suy nghĩ của mình. Một lúc sau thấy không khí trên xe có vẻ nặng nề gã bèn lên tiếng bắt chuyện với Tiểu Lan. – Tiểu Lan à ! các cô đi mua sắm nhiều đồ vậy sao không nhờ bạn trai chở đi ? – Hứ ! – Tiểu Lan lạnh lùng nói : – Ai nói với anh là tôi có bạn trai ? – Ơ ! thì tôi tự đoán vậy thôi ! Cô xinh đẹp như vậy các thế gia công tử chắc phải xếp thành hàng dài mới phải chứ ? – Hừm ! mấy gã công tử bột đó tôi chẳng thèm quan tâm – Tiểu Lan có chút cô đơn lạnh nhạt nói. – Ha Ha ! thế tôi có bị liệt vào dạng công tử bột không thế hả thưa đại tiểu thư Lan Lan ? – Cảm thấy không khí có chút trầm xuống gã liền pha trò một câu chẳng ra sao. – Cũng chưa đến mức ! nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu đâu.

VN88

Viết một bình luận