VN88 VN88

Mùa hè dục vọng – Truyện 18+

Nữ tử đột nhiên bị một nam nhân xa lạ choàng tay qua eo như vậy nàng bối rối lên tiếng, trong giọng nói đã có chút nức nở. Đang trong trạng thái ngây ngất hít hà hương thơm từ cơ thể nữ tử tỏa ra, gã nam nhân nghe thấy những lời này của nữ tử gã mới thấy, giữa chốn đông người như thế mà ôm một nữ hài tử thì quả thật cũng có phần mờ ám. Gã vội vàng buông tay ra, xấu hổ nói: – A! xin lỗi! xin lỗi! cô nương không sao chứ? – Không sao! Cám ơn anh đã đỡ tôi dậy và xin lỗi đã đụng vào anh, mong anh bỏ quá cho! – Không có chi! Chân cô vẫn bị đau để tôi nhặt những túi xách và đồ cho cô! Nhìn đống đồ vương vãi trên sàn gã nam nhân lập tức chớp lấy cơ hội lấy lòng mỹ nữ. Đây quả là một cơ hội hiếm có a. Một đại mỹ nhân như vậy mà bỏ qua thì thật uổng. Nói là làm chỉ trong giây lát đồ đạc đã được hắn nhặt lên và sắp xếp lại vào trong các túi xách. – Chà chà! Chắc lâu rồi cô mới đi mua đồ phải không? Nhìn hơn chục túi đồ trên tay gã nam nhân tò mò hỏi. – Vâng! Do bận việc học hành nên tôi cũng ít có thời gian mua sắm.- Nữ tử bẽn lẽn nói – Để tôi đưa cô ra cửa! Gã nam nhân lại nói. -Cám ơn anh! Mặc dù không muốn nhưng chân vẫn còn đau, mà đống đồ kia lại khá nặng nên nữ tử đành phải đồng ý, để gã nam nhân lạ mặt trợ giúp vận chuyển đồ đạc ra cửa. Hai người vừa bước chân ra khỏi trung tâm thương mại, nữ tử đang định nói lời cảm ơn với gã nam nhân thì bất chợt từ trong trung tâm thương mại truyền tới tiếng gọi của một nữ tử. – Vũ Tuyết! Vũ Tuyết! đợi ta với! Nữ tử quay đầu nhìn lại thì thấy cô bạn gái Tiểu Lan của mình một tay cầm một đống túi xách một tay giơ cao quá đầu đang vẫy gọi nàng. Sau một hồi len lỏi cuối cùng Tiểu Lan cũng đến được cửa ra vào chỗ Vũ Tuyết và gã nam nhân đang đứng. – Vũ Tuyết à! Ta bảo mi đợi ta cơ mà sao bây giờ mi lại ở đây? – Thì ta chả ở đây đợi mi sao? Vũ Tuyết buồn bực trả lời, trong lòng thầm nghĩ :” Không phải tại mi ham xem mấy cái nội y sexy, khiến ta phải ra trước nên mới ra nông nỗi này, giờ còn chất vấn ta sao?”. Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng Vũ Tuyết cũng không nói những suy nghĩ này ra. Lúc này Tiểu Lan mới để ý thấy có một gã nam nhân lạ hoắc đang đứng lơ ngơ, đang trơ mắt nhìn mình, nàng lại hỏi Vũ Tuyết. Chương 01 : Tình Cờ gặp gỡ ( trung) – Vũ Tuyết à! Gã nam nhân này là ai vậy? Vì sao hắn lại xách đồ cho mi thế? Tiểu Lan vừa hỏi vừa nghiêng cái đầu nhỏ, hai mắt đảo qua đảo lại đánh giá gã nam nhân trước mặt, lúc này Vũ Tuyết cũng quay sang quan sát kỹ gã nam nhân lạ mặt, vừa rồi sau một loạt bối rối nàng còn chưa kịp quan sát gã.. Công bằng mà nói, gã nam nhân tuy không thể so với Phan An , Tống Ngọc, nhưng hắn sở hữu khuôn mặt khá tuấn tú, ngũ quan ngay thẳng, đôi lông mày rậm hình kiếm khiến cho khuôn mặt hắn tràn đầy vẻ nam tính. Đôi mắt đen thỉnh thoảng lại lóe lên quang mang thâm thúy khiến cho người khác nhìn vào có cảm giác không nắm bắt được suy nghĩ của hắn. Thân trên hắn mặc chiếc áo Pull body bó sát làm nổi bật những cơ bắp cuồn cuộn. Lưng đeo dây lưng to bản cùng với chiếc quần jean Levi’s đúng hiệu làm cho người đối diện có cảm giác hắn tràn đầy lực lượng và mạnh mẽ. “ Chà cũng khá là anh tuấn đấy”, không hẹn mà cả Tuyết Vũ và Tiểu Lan cùng có những đánh giá về người nam nhân này, nhưng tất nhiên họ chỉ để trong lòng, những suy nghĩ này nữ tử không thể nói ra được a. Sau một hồi quan sát Tuyết Vũ chợt thấy gã nam nhân này có chút gì không đúng. Nàng chợt nhận ra rằng giữa thanh thiên bạch nhật 2 nữ tử cứ chăm chăm nhìn một nam nhân thì có gì đó không được a. Để khỏa lấp sự xấu hổ của mình Tuyết Vũ liền đưa tay làm động tác vuốt tóc rồi cât tiêng pha tan bầu không khí khá mờ ám. – Xin giới thiệu đây là Trương Tiểu Lan, bạn đồng môn với tôi tại trường đại học. Còn tôi tên Lâm Vũ Tuyết. Xin hỏi quý danh công tử là gì? – A! tôi tên Lý Hoàng Quân sinh viên đại học Tổng Hợp năm thứ hai. Không biết hai cô học trường nào? Gã nam nhân trả lời bằng một giọng lơ lớ – Tôi và Tiểu Lan là sinh viên năm nhất trường Ngoại Thương. Chúng tôi đang đi sắm ít đồ đạc chuẩn bị cho năm học sắp tới. Nghe giọng chắc anh ở miền trong ra ngoài này học phải không? Tuyết Vũ tò mò hỏi. – Vâng tôi nhà tôi ở Nha Trang, nhưng ra ngoài này học đại học. – Này, anh không phải thấy Tuyết Vũ xinh đẹp nên có ý tán tỉnh đó chứ? Đột nhiên Tiểu Lan xen vào giữa hai người.”Hừ nha đầu phá đám này” Lý Hoàng Quân âm thầm đánh giá Tiểu Lan. “khuôn mặt đầy đặn, tóc búi cao, nhũ phong sung mãn, kiều đồn nảy nở, da không trắng bằng Tuyết Vũ. Nhìn chung cũng là một mĩ nữ”. Đánh giá một hồi gã đang định lên tiếng thì Tuyết Vũ đã thanh minh cho hắn. – Không phải đâu Tiểu Lan, không phải như ngươi nghĩ đâu. Rồi sau đó nàng kể lại toàn bộ sự việc cho Tiểu Lan biết. Câu chuyện cũng không có nhiều tình tiết nên chỉ một loáng Vũ Tuyết đã kể xong. Lúc này Tiểu Lan mới hiểu ra nàng lên tiếng – Ồ thi ra là tôi đã trách nhầm anh rồi! thật ngại quá, tôi cứ nghĩ anh cũng giống như lũ nam nhân háo sắc cứ thấy nữ tử xinh đẹp là đến ve vãn chứ! Lý Hoàng Quân mỉm cười nói:

VN88

Viết một bình luận