Cường đang nằm nghe nhạc, thấy mẹ vô bất thình lình, nó ngạc nhiê? hỏi:
– Cái gì vậy mẹ ?
Bà Bảy nói giọng cộc lô? :
– Con ngồi dậy, mẹ hỏi cái này .
Chưa bao giờ Cường thấy mẹ nói chuyện với mình bằng cái giọng nghiê? trang quá như vậy . Nó ngồi nghiê? chỉnh, nhìn mẹ chờ đợi, trong bụng bắt đâ?thấy run . Bà Bảy gằn giọng đe ?ướp tinh thần Cường :
– Mẹ hỏi con điều này . Cấm con không được nói dô? nhé .
Cường ấp úng . Nó nghi là bà Bảy biết chuyện của nó với Hoa, nó nói nhỏ :
– Dạ ….mẹ cứ hỏi đi .
Bà Bảy nói thẳng tuột luôn :
– Con Hoa có thai rồi, con biết chưa ?
Cường có cảm tưởng như ai vừa nện một cái búa tạ vào đầu nó. Trong đầu Cường hết còn biết suy nghĩ gì nữa cả . Coi như bà Bảy đã biết hết cả rồi . Còn cái gì nữa mà dô? . Cường mếu máo :
– Thưa me ? con lỡ?
Bà Bảy tưởng Cường cô?tình che dấu cho cái thằng nào đó . Bà nạt lớn :
– Lỡ cái gì ?
Cường sợ quá . Nó vừa òa lê? khóc vừa nói :
– Con lỡ ? chơi em con !!!
Bây giờ thì cái búa tạ hồi nãy lại nện ngay vào mặt bà Bảy . Bà choáng váng . Thôi như vậy là hết nói rồi . Con ruột bà nó lỡ chơi con nuôi . Bà còn biết phải trút đỡ cho ai đây
Bà Bảy chệnh choạng bước trở về phòng . Hai màng tan bà giựt giựt, cơn nhức đâ?đến với bà thật bất ngờ như cái sự thật mà bà vừa mới nghe . Bà Bảy ngã vùi xuống giường . Bà gọi lớn:
– Hùng à . Vô má biểu .
Nghe tiếng mẹ gọi có vẻ bất thường, Hùng lật đật chạy vào .
Thấy me. nằm rũ rưô? trê? giừơng, Hùng nghĩ là có chuyện gì rồi . Nó đến gần bê? bà Bảy lễ phép hỏi :
– Thưa mẹ kê? con ?
Bà Bảy chỉ cái ghế cạnh giường, bảo nó :
– Con ngồi xuống đó đi .
Hùng hốt hoảng . Ỡ đồi có tật thì hay giật mình . Chẳng lẽ những đê? mà xuống chơi con Hoa, bà Bảy biết hết rồi sao ? Hùng ngồi cúi đầu im lặng chờ đợi .
Bà Bảy nghĩ thế nào Hùng cũng biết về chuyện thằng Cường em nó lẹo tẹo với con Hoa . Nhà chỉ có hai anh em trai, làm sao nó không biết . Bà chỉ tức là tại sao nó biết mà không nói để bà ngăn cản . Bây giờ bà biết được thì đã muộn quá rồi .
Càng nghĩ, bà càng giận . Bà gằn gio.ng hỏi Hùng:
– Cái chuyện con Hoa?bao nhiê? lần rồi ?
Hùng hết hồn hết vía, nhưng nó cũng còn khôn ngoan hơn Cường . Hùng làm bộ giả mù sa mưa:
– Con Hoa?sao má ?
À thì ra tới giờ phút này thằng anh vẫn còn muốn bao che cho thằng em . Hai đứa tụi nó hùa nhau qua mặt bà . Bà bỗng không dằn được cơn giận dữ, bà rít lê? nho nhỏ:
– Nó có chữa gần ba tháng rồi chớ sao .
Hùng xám xanh mặt mũi:
– Sao?má biết ?
Bà Bảy chồm tới như muốn tát vào mặt Hùng làm nó sợ?hãi phải đưa tay lê? đỡ . Bà gằn giọng:
– Nó?khai thiệt với tao hết rồi .
Hùng muốn xỉu ngay tại chỗ . Con Hoa đã khai hết rồi thì còn gì để nói nữa . Hùng qùy xuống trước mặt bà Bảy, chắp hai tay lạy, miệng van xin:
– Xin má tha cho con . Con ?
Bà Bảy ngạc nhiê? vô cùng . Hay là? Hùng cũng chẳng biết vụ thằng Cường chơi con Hoa . Nếu như vậy thì bà rầy oan cho Hùng quá . Bà nói ôn tồn hơn:
– Tha ? cái vụ gì ?
Hùng phọt ra luôn một hôi:
– Tha cái vu?.tối tối con mò xuống lầu, chơi em con?
Súng đại bác có nỡ bê? tai cũng không làm bà Bảy kinh hoàng hơn được . Vậy là không phải một mình thằng Cường, mà thằng Hùng cũng dính vô đó nữa sao ?