VN88 VN88

Nóng vợ toàn thả rông khi đi làm

“Ối làng nước ơi, ra đây mà xem vợ ông X như người Tây kìa, không mặc áo ngực đi làm, quần áo xúng xính, lả lướt, nhìn đến là ngán”.
Tiếng bà giúp việc bên hàng xóm xa xả nói về cô vợ hớ hênh của tôi, khiến gã chồng như tôi ngượng chín mặt, không biết lấy cái gì đậy vào. Bà giúp việc già rồi nên cái chuyện ăn mặc thoáng hay cái chuyện không mặc nội y đi làm của vợ đúng là khiến bà nhức mắt, khó chịu. Và cũng vì bà già nên bà chẳng sợ ai, chẳng ngại ai nói bà soi mói này nọ, bà chỉ cần thấy khó chịu là bà hô cả làng, giống như đúng cái giọng chửi mất gà của bà hồi ở quê.
Cả sáng ấy, tôi phải ngó bà giúp việc vào trong thì mới dám đi làm, vì sợ bà lại soi, lại gọi, lại hỏi đủ thứ. Lần nào bà cũng: “Cậu làm chồng mà để cho vợ thế à, mất vợ có ngày”. Xem ra tư tưởng của bà cũng hiện đại ra phết, đã nghĩ được tới chuyện cặp bồ ngoại tình ngoài kia.

Chuyện giới tính: nóng vợ toàn thả rông khi đi làm

Nong vo toan tha rong khi di lam

Tối ấy vợ về, bị tôi choảng cho một trận: “Này, người ta nói đầy ra đấy, họ bảo cô hư hỏng, dâm đãng, gì mà ăn mặc như thế đi ra ngoài. Cô không xấu mặt, không ngại với hàng xóm à. Người ta cười vào mặt cái thằng chồng như tôi đây này. Cô giữ thể diện cho tôi một chút đi, đừng có cứ thả rông đi nhông nhông ra đường như thế. Sống ở Tây thì to lắm à, thích thì sang Tây mà sống nhé. Còn ở đây là Việt Nam, Việt Nam đích thị, không có cái kiểu không mặc gì mà cứ phô trương ra thế”.
Tôi còn muốn nói cả tràng, muốn nói nhiều lắm nhưng mà vợ không hưởng ứng, dửng dưng như không nên tôi càng tức.
Khi gần lên gác, vợ gọi với lại: “Này anh, anh có thể bỏ cái tính đàn bà của anh đi được không. Anh sợ mất thể diện à. Tôi đã làm gì sai. Tôi mặc thế nhưng tôi có lăng loàn không, có ngoại tình không, có lẳng lơ không hay tôi chỉ biết đi làm rồi về nhà. Tôi sống thoáng, nghĩ thoáng cũng là tội hay sao. Tôi ở bên kia người ta mặc thế đầy, mặc thế chống được ung thư vú. Anh không thấy bây giờ áo lót cũng bị ung thư ấy à, cũng có chất gây ung thư đó à. Cái gì cũng phải cho nó thở chứ. Không cho nó thở thì làm sao nó lớn. Bó nó suốt ngày được à?”.

Nghe vợ nói tôi vừa tức vừa buồn cười. Cái lý sự của vợ thật trẻ con khiến tôi thấy đúng là vợ hồn nhiên thật. Nhưng người ta nói rồi, ở đâu quen đó. Mình dù có bản chất tốt nhưng cứ nhìn vào cái kiểu ăn mặc hở hang, không áo ngực của mình thì chẳng ai đánh giá mình tử tế cả. Ai bảo mình đang sống ở Ta, không phải ở Tây nên mình phải chấp nhận những quy tắc sống của Ta, những chuẩn mực của Ta, đừng a dua, đua đòi theo thói của người khác vì nó không hợp với thuần phong mỹ tục.
Vợ nói, vì trời nóng bức, tới công ty làm mà cứ suốt ngày áo ngực chật nịt chẳng thể nào mà chịu được. Nên vợ muốn ăn mặc như vậy cho thoải mái. Làm sao thì làm, để mình cảm thấy dễ chịu là được. Nói nhiều thì chỉ có cãi nhau. Nói mãi không nghe cũng bất lực.
Thú thực, tôi cảm thấy mệt mỏi chán nản vì chuyện này. Thôi thì đành vậy, thiên hạ dị nghị, vợ tự chịu. Không nói nổi vợ là tội của tôi nhưng nói mà được thì có khi cũng tới lúc li dị.

(Chuyện giới tính hay nhất tại Truyen188.com)

VN88

Viết một bình luận