Ăn kem xong,3 đạp xe quanh bờ hồ hóng gió, thi thoảng lại thấy thằng Khánh liếc mắt sang nhìn cái Linh…Nó phải công nhận là Linh rất xinh xắn,mái tóc dài được cắt tỉa gọn gẽ và nhuộm nâu,vòng 1 thì thật nảy nở.Nó cười thầm : “Chả bù cho Oanh nhà ta, ngực chả có tí gì, lép xẹp, đã thế tóc thì cắt ngắn như con trai,tính tình thì cộc cằn mà chẳng dịu dàng như Linh gì cả”.Nó cứ nhìn trộm Linh, bị Oanh nhìn thấy véo cho một cái thật đau: -Chừa này, bỏ cái thói nhìn trộm 2 chị đi nhá. Thấy vậy Linh bật cười khúc khích, còn Khánh thì kêu trời kêu đất, bị Oanh véo tím cả tay…Chia tay, 3 đứa đi về,thằng Khánh phóng một mạch về nhà, khi về bị mẹ mắng cho một trận té tát vì cô giáo chủ nhiệm gọi điện về nhà thông báo chuyện đánh nhau ngày hôm qua .Khánh vào phòng mình, đóng xầm cửa vào bước lảo đảo lên giường năm cái phịch.Nó mệt lả và miệng lầm bầm: “Biết ngay mà, thể nào cũng ăn mắng, xui thế không biết “…Nó nằm lúc, mắt nhắm lại rồi thư giãn…nó chợt nghĩ đến hình ảnh của Linh, thật xinh xắn dễ thương làm sao.Nó nhớ lại bộ ngực đầy đẵn tràn đấy sức sống và bắt đầu liên tưởng tới những hình ảnh phụ nữ khỏa thân trong những bộ phim sex mà nó từng xem…Nó liền bật dậy và lấy trong tử quần áo của nó một cái đĩa sex mà nó với mấy thằng bạn cùng lớp mua vài hôm trước.Nó vừa xem và tay thì xúc nhè nhè thằng nhỏ,đầu óc bắt đầu quay cuồng với hình ảnh của Linh…nó ước một lần được chiêm ngưỡng thân thể, được làm tình với Linh…Chỉ một lúc sau, không chịu được nữa, nó đã xuất ra và lả người năm bẹp xuống giường mà chẳng thèm vệ sinh thằng nhỏ…Nó thỏa mãn và nằm thiếp đi, trong giấc mơ, nó thấy lởn vởn cảnh nó được chiếm lấy cơ thể của Linh và người nó giật giật…nó mộng tinh…có lẽ hình ảnh của Linh đã ám ảnh nó quá nhiều.Đó cũng là điều dễ hiểu đối với một cậu trai mới lớn như Khánh, tò mò về giới tính,và muốn trải nghiệm mùi vị của tình dục.Nó không có gì là xấu cả.Sau ba ngày bị đình chỉ học, Khánh cùng với 2 cô bạn đã được tới trường.Sắp tới kì thi học kì I nên không khí học tập rất căng thẳng.Cả lớp tập trung học và nghe giảng những có 2 học sinh “gương mẫu” vẫn đang ném thư cho nhau trong giờ học: -Này Oanh, tôi quyêt định hôm nay sẽ nói với Linh, bà thấy thế nào? -Điên à, mãi thì không nói, sắp thi đến nơi rồi lại nghĩ đến chuyện yêu đương, điên vừa thôi ông ! -Kệ tui, tui nghĩ kĩ rồi, bây giờ là thời điểm thích hợp của tui. -Điên vừa thôi, học thì không học chỉ nghĩ linh tinh, trượt thì cho ông chết. -Trượt kệ tui, tui quyết rùi đó >”< -Mặc xác ông, đồ dở hơi biết bơi! – Viết xong dòng thư cuối cùng, cái Oanh ném sang cho thằng Khánh rùi bĩu cái môi cong cớn. Khánh càng tức tối,nó quyết định tan học sẽ nói với Linh tình cảm của mình.Bỗng dưng bắt gặp ánh mắt của Linh làm nó bối rối, nó phi tang ngay lá thư rồi chúi xuống giả vờ viết viết cái gì đó…Trong suốt buổi học, nó chẳng thiết đến bài vở nữa, chỉ nghĩ tới phải nói thế nào,phải nói cái gì với Linh, đoạn, nó đánh thuỳnh một cái xuống bàn làm cả lớp giật mình.Và kết cục là bị cô giáo mời lên góc lớp đứng làm người mẫu,cái mặt nó xị ra làm Linh và Oanh ngồi dưới được bữa cười no nê.Tan học, nó chạy nhanh ra chỗ Linh rồi thì thầm vào tai xong chạy phắt ra ngoài làm Linh chẳng kịp hiểu gì: -Lát lấy xe nhanh rùi qua chỗ cây phượng( cạnh cổng trường có một cây phượng to, tan học học sinh thường đứng đó đợi phụ huynh đến đón cho đỡ nắng)tớ có chuyện này hay lắm. Linh với theo:-Cái gì đấy, nói như gió ai mà nghe được, quay lại đây xem nào! Thằng Khánh chẳng thèm quay lại cứ thế chạy một mạch ra gốc cây phượng đứng sẵn sàng chuẩn bị tư thế.Linh chẳng hiểu gì nhưng cũng nhanh nhanh ra xem có chuyện gì mà Khánh gấp thế.Linh liền rủ Oanh đi cùng nhưng cái Oanh gắt lên: -Nó gọi thì ra nhanh, tớ hôm nay ở lại trực nhật rồi tí mới về được. -Sao thấy lớp phân công cho bàn cái Uyên với cái Thảo cơ mà! -Cái Uyên nó về có việc gấp, nó nhờ tớ hôm nay, buổi sau thì nó bù. -Ui, thế chán nhỉ.Thôi được rồi, tớ về trước nhé ! -Ừm, đi về cẩn thận không thằng Khánh nó bắt cóc đấy – Oanh vừa nói vừa lườm. -Biết rồi, khổ lắm, nói mãi. Linh đi ra khỏi lớp,còn Oanh…nó nấp ở cửa và nhìn theo,mặt có vẻ gì đó thoáng hiện một nét buồn…Xoảng…Xoảng…Thằng Khánh ngã nhào ra đất và mắt nó thấy tối xầm lại. Trong cơn mê, nó nghe vẳng vẳng tiếng khóc của Oanh và Linh: -Tỉnh lại đi Khánh, tỉnh lại đi cậu,huhuhu!…Đêm hôm đó, trời gió mùa, lạnh và buốt… Trong một căn phòng nặc mùi kháng sinh và thi thoảng có mùi máu tanh ập hoặc tiếng bước chân rập rập từ bên ngoài hắt vào…Oanh rướn đôi tay nhỏ nhắn của mình cầm chiếc khăn ẩm lau mồ hôi cho Khánh-nó bị sốt tới 40 độ, còn Linh thì ngủ nhoài chiếc giường y tế-chỗ Khánh đang nằm…Cả Linh và Oanh đều trông rất mệt mỏi vì thức từ trưa đên tận đêm để trông cho Khánh. Nhớ lại lúc trưa, khi Khánh đang đứng ở dưới gốc cây phượng chờ Linh thì đột nhiên bị 2 thằng hôm đánh nhau lần trước cầm vỏ chai Coca đánh lén từ phía sau rồi lên xe phóng đi mất.Khánh bất tỉnh và được đưa tới bệnh viện.Rất may là Khánh chỉ bị thương nhẹ phía ngoài vỏ não nên không nguy hiểm lắm, nhưng Khánh lại lên cơn sốt rất cao khiến mọi người vô cùng lo lắng…Nửa đêm, Oanh mệt quá rồi cũng ngủ thiếp đi…Khánh nằm viện mất một tuần mới hồi phục, trong suốt tuần đó, Oanh và Linh ngày nào cũng đều đặn đến thăm và nói chuyện kể cho Khánh những chuyện vui ở trên lớp làm nó vui lắm, vì nó cảm thấy ngoài gia đình, nó vẫn còn những người bạn rất tốt, luôn quan tâm tới nó những lúc khó khăn.Nhưng có điều làm nó thấy thất vọng là nó đã không thể nói tình cảm của mình cho Linh biết ngay hôm đó…