Bọn vong bản có khác, nói năng hụỵch toẹt, chẳng kín đáo, tế nhị gì sất. Phụ nữ Việt Nam mà miệng dẻo quẹo như vầy, chắc chồng bẻ hổng còn cái răng ăn cơm. Tôi nổi sùng ào ào, càng nắc nó càng sướng thì nó càng kêu ong óng.
Tôi phải nạt nó: tao đụ mà mày hét điếc cả tai, tao đéo muốn nắc nữa. Tôi ì ra, con nhỏ hích hích như chó cái tới cữ, tôi cũng nằm ườn ra đó. Con Li dâm hoảng: sao vậy, sao vậy, hỏi liên chi hồ điệp. Tôi cóc thèm nói năng một lời, con Li phải vừa lết lồn trên con cặc tôi vừa ai oán nỉ non: pli, đồng mítx trít mi, phắc mi, phắc mi, ô kê.
Tôi lại phải vừa lật ngầm tự điển, vừa sắp đặt gẫy gọn ý mình và chửi toáng con nhỏ: phắc du, ai đồng lai do vôi, kíp quai, o ai x-tốp, ân đơ x-ten. Thế mà con Li nó hiểu mới tài, nó gật đầu như gõ kẻng và chit chit toàn tiếng ô kê.
Tôi nghĩ bụng đụ lâu cũng oải quá rồi, cặc dái gì đơ ra hết trơn nên thôi thì bặm môi bặm miệng bắn đại ra cho xong, để lồn nó úm miết chắc cặc tôi khét lên mất. Tôi vội hất con nhỏ ra ghế, đẩy tận lực hai giò nó lên và dọng đùng đùng, nhún bẹp cả nệm. Hai vú và hai giò con Li thi nhau vẩy loạn xạ, tôi hét nó: ai em cơm minh, a rơn du. Con Li ti toe theo: mi tu, mi tu.
Thế là hai đứa xiết lấy nhau như gọng kìm, đâm túi bụi, chí chát. Tiếng thịt da chạm vào nhau nghe dai nhách và tí tách y hệt giọt mưa. Con Li óc ách mấy lần được cặc cọ sâu và sát vô lồn muốn hét reo mà đếch dám, chỉ hít hà cho có chuyện.
Tôi hài lòng, nên thưởng cho nhỏ mấy chục cú mạnh và mau, làm nhỏ loi choi khoái tỉ. Tôi nghe lí nhí tiếng nó lào xào bên tai: quých cơ, đác linh. Con nhỏ nứng tận mạng rồi, tôi bóp chặt hai vú, dùng vai kềm lật con nhỏ giống người làm xiệc và giập, dọng, nắc phọp phọp.
Cái ná bị giương hết cỡ bỗng nghe phựt phựt đứt dây, tên vút bay ra. Con ngao nhỏ Li bị trúng đạn loạng choạng cố nhướn lên lần chót rồi cũng vội đổ ụp, mồ hôi mồ kê ướt đầm đìa. Tôi nhẩn nha kéo con cặc lấp ló ở lồn, chao ôi đầy lỗ như bít kín bởi chất keo đục đục, chảy tràn lan ra khắp lồn.
Tôi ra điều như kẻ cả ban ân sủng, con Li cố dạng lồn ra cho tôi miết con cu. Tôi vẫn bóp hai vú nó mà hỏi: a rơ du sa tít phai. Nó gật đầu lia lịa: yé, thanh kiu. Sau đó, hai đứa nằm nghỉ một lát và con Li rủ tôi đi ăn. Nó nói tôi muốn kêu thứ gì mau lại sức thì nó ô kê hết, nhưng tôi lại đòi món dân tôc tính cơ.
Tôi vô quán ăn, kêu một ly cối nước sôi và mấy cái trứng tươi. Nhà hàng lẫn con Li trố mắt hổng hiểu tôi muốn giở trò gì. Tôi đập luôn vài quả trứng, chỉ lấy lòng đỏ trút vào ly, xong tôi thêm chút đường và húp xì xụp tức khắc.
Con Li thấy lạ, cả anh x ti oa cũng thế. Tôi cười thầm, đợi tay hầu bàn lảng đi, mới tiết lộ riêng cho con Li: ở quê nhà tao, cha nào đụ quá mức cũng phải dùng thứ này để bồi bổ. Mày thử đi, sẽ thấy phẻ re con bò kéo xe ngay. Nói thiệt, chỉ một loáng là mày sẵn sàng đòi chơi lại.
Con Li đập uỳnh uỳnh vào người tôi: đồ quỉ. Nhưng lại bưng ly uống thử. Hai đứa du dương còn hơn cặp tình nhân vừa chớm. Tôi nhìn hai vú của con Li phập phừng, phập phừng chọc vui: chưa gì tao nổi cơn muốn đè mày ngay tại đây rồi. Con Li tưởng tôi ẩu thiệt nên vội kéo ghế ngồi lơi ra.
Ăn uống no say xong, con Li hỏi: bây giờ mày định làm gì. Tôi ngả đầu ra tựa ghế xe, mắt lim dim như buồn ngủ mà miệng thì lè nhè nói: nếu mày mệt thì đưa tao về, còn nếu ngứa ngứa thì tìm chỗ nào mình làm phùa nữa. Con Li chưng hửng chất vấn lại tôi: rin li. Tôi ngúc ngắc nhận.
Thế là con nhỏ hấp tấp nổ máy xe và thong dong lả lướt chạy ào ào. Buổi chiều thật đẹp, có mây vàng, có gió thổi, nhưng tôi chỉ thấy cặp vú con nhỏ cà tưng cà tưng dưới áo đếch có lót và tôi liên tưởng đến cái lồn con bé cũng đang xun xoe nôn nóng dưới cái váy mặc không.
Cả bữa đó, hai đứa bỏ học và tôi hổng nhớ tôi đã đụ nhỏ Li mấy lần. Chỉ biết khi về đến nhà là mệt ngất ngư, quên cả bữa ăn tối và tắm rửa, lăn đùng ra ngủ như chết.
Người đời nói: lắm mối, tối nằm không”quả chẳng oan uổng chút nào. Như tôi luôn có 2 con nhỏ một lượt, con Syl và con Li, vậy mà lúc thì ăn thừa mứa hổng hết, lúc lại thèm muốn có chút xương gặm cũng chẳng ai cho.
Hồi chiều mới vò bóp con Syl và chơi con Li đến 2 lần chớ nào ít gì, vậy mà bây giờ nằm không, nhớ sao nhớ da diết hai nhóc. Tôi ngẫm con gái thiệt kỳ, đứa nào cũng không dành độc quyền chớ chẳng chịu chia cho bạn.
Ờ thì nó mạnh hổng nói làm gì, đau bịnh lết hổng muốn nổi mà cũng khư khư đòi giữ thì giữ sao cho được. Nói nào ngay, mỗi đứa có ưu và khuyết điểm của nó, đứa được cái này thì hỏng cái khác, giả như san sẻ bớt hoặc thay đổi cho nhau thì hứng thú biết bao nhiêu.
Như con Syl hai vú lúc nào cũng như hai ấm giỏ, nó cố tình bận loại nịt vú chẹt để nâng hai vú lên mà cũng trì xuống gớm òm. Rờ bóp nó thì thiệt khỏi lo gặp đồ giả, thịt da láng le, núm quầng đầy đủ, giá ai chỉ thích mò măn và bú thì quả vú con này hết xảy. Chỉ cần mút một bên vú thôi cũng đủ nêm đầy họng, tha hồ mà nút tỉ tỉ cũng chẳng hư hao.
Nói dại, có xảy chiến tranh, chợ búa bị cấm thì cứ ngậm vú nó nhay miết cũng no, hết sợ thiếu thịt. Còn nói gì vừa bú lại muốn vọc, hai vú nó chè bè, bàn tay có mở banh ra cũng còn dư một nạm chớ ít. Tôi nghĩ con nhỏ mà nằm ngửa ra, chắc hai vú cũng bày một dề, một mình tôi chớ thêm một vài tay nữa bu vô bóp, nút cũng còn đủ.
Tôi hỏi nó: mày ăn gì mà vú bự vậy. Nó ngơ ngẩn nói: tao nào biết, từ hồi nhỏ cứ thấy lớn ra dần. Ông già tao thấy bự, giúp tao bóp nắn hằng ngày mà có co nhỏ bớt đâu. Một bữa, ổng đang vò bóp hai vú tao, bà già thấy được, vớ cán dù đập ổng chí chết. Tao cũng hổng hiểu sao bà già lại nổi sùng vì quả thực ổng chỉ rờ bóp vú chớ có làm gì khác đâu.
Tao la can bà má: hổng phải ba tự ý chụp con đâu, chính con nhờ ổng đó. Chớ má coi hai vú con chừ bự như vầy thì còn thằng nào muốn lấy con nữa. Bà già tao la toáng loáng: mày ngu lắm, gái ơi. Có cha đàn ông nào mà nói muốn đè sơi tái mày đâu, chả khịa khịa nói vú mày to để chả bóp nắn hộ, nhưng khi chả ấp được bàn tay vô rồi thì từ từ kiếm chiện làm thứ khác.
Và bà má hỏi thẳng: nãy giờ ổng chi bóp thôi hay còn muốn gì hôn. Tao xẻn lẻn nói: ba biểu bóp thôi chắc vú không co được, để ổng thử mút mút một chút, may ra có nước miếng dính keo vô chắc thịt mới săn cũng nên.
Bà già tao hét lên: đó, tao nói đâu có sai. Mày mà để ổng bú thì ổng lại nói tại mày bận váy nên ngực bị ngộp hơi sưng lên và ổng hối mày tuột cởi ra liền. Thế là chết một cửa tứ đó nhỏ.
Con Syl nó hỏi tôi có đúng vậy hôn, tôi nói hổng lẽ ba nó lại tầm bậy, đâu bữa nào mày đợi bà má đi vắng thử để ổng làm coi ra sao. Sau đó, con nhỏ thỏ thẻ mét lại tôi: ổng làm kỳ lắm mày, nhưng tao lại khoái, nó nhột nhột mà như người bay lên trời.