VN88 VN88

Liên lim dim mắt mình tận hưởng sung sướng nơi con cặc tôi đang đụ

Tôi khẽ gật đầu rồi quya ra ngòai cùng với anh Quân. Chị Lan Phương cũng ra rồi mỉm cười bảo tất cả mọi người vào trong phòng họp. Chúng tôi được phổ biết mọi thứ rồi biết chỗ diễn ở đâu. Tôi chăm chú nghe nhưng cũng chăm chú nhìn mấy em chân dài ở đấy

Em nào cũng trang điểm rất kĩ, nhìn cũngđẹp nhưng  vô cùng sắc sảo chứ không hiền dịu như Liên của tôi ở dưới Quê

Buổi họp nhanh chóng kết thúc thì tôi cùng anh Quân ra về. Về đến nhà thì chúng tôi chuẩn bị một chút rồi đến chỗ mà để diễn.  Vào phòng thay trang phục thì cũng có nhiều người mấu cho chúng tôi. Anh Quân thấy tôi còn bỡ ngỡ lên dẫn theo tôi vào chọn đồ biểu diễn. Mỗi người được lấy ba bộ

Anh Quân lấy luôn cho cả tôi rồi cùng vào phòng thay. Khẽ nói với tôi về kinh nghiệm
– Khi như thế này thì em lên chọn bộ mà mình thấy hợp mắt mình nhất, vừa vặn với ngiười mình nhất. Nếu không có bộ nào vừa thì bảo nhà thiết kế đổi ngay cho mình. Như thế thì mình mới diễn đẹp được và khi đó tiền công mới cao

Tôi không nghĩ trong cái nghề người mẫu này lại có nhiều chuyện như vậy. Tôi khẽ nhận những bộ đồ của anh Quân đưa cho rồi vào phòng thay đồ. Công nhận là những bộ đồ đó khá là hợp với tôi. Tôi mặc vào vừa như in

Xong ngồi đợi một chút thì cũng đến lượt tôi ra sàn diễn. Do lần đầu lên tôi cũng còn hơi bỡ ngỡ nhưng thấy mọi người nhìn vào thi tôi thấy tự tin hơn mà khẽ cười rồi đi theo những bước mà anh Quân đã dạy tôi

Tôi biểu diễn khá là tự nhiên cho đến khi hết những bộ đồ của mình đã nhận rồi ra một lúc cùng với nhà thiết kế

Mọi chuyện rồi cũng kết thúc. Và bây giừo cũng tương đối là muộn. Tôi thấy anh Quân vào khẽ đưa cho tôi một cái phong bì mà nói
– Đây là tiền thưởng của chú. Phong bì hẳn hoi đấy nhé. Kiểu này chắc là chú kiếm được hơn anh rồi đấy

Tôi khẽ mỉm cười rồi bảo anh
– Em nào dám như vậy đâu, anh không nhiều hơn em thì thôi chứ sao mà em có thể nhiều hơn em được cơ chứ. Mà có nhiều hơn thì anh cứ để em chi buổi nhậu nào
– Ừa cũng được, đấy là tùy chú thôi nhưng hôm nay thì không được đâu đấy
– Sao hôm nay lại không được hả anh. Bây giờ chúng ta làm tiếp nữa à
– Không phải làm tiếp mà phải về công ty để chị Lan Phương chị ấy nhận xét đánh giá và chấm công làm việc nữa. Đâu có thể muốn đi đâu là đi được hả em

Tôi dần dần cũng nhận ra cái áp lực mà công việc của tôi đang làm. Tôi cùng với anh Quân về đến công ty.

Mọi người đã tập trung đông đủ ở đấy. Chị Lan Phương nhìn tôi rồi mỉm cười mà nói
– Hôm nay chị rất mừng vì chúng ta đã hòan thành tốt công việc của mình. Và được khá nhiều người chú ý. Đặc biệt là nhà thiết kế đã có ấn tượng rất tốt với chúng ta. Đặc biệt là Nam, tuy em mới vào nhưng đã tạo một ấn tượng khá tốt cho nhà thiết kế.

Tôi cũng hơi ngỡ ngàng vì được chị Lan Phương nói như vậy, tuy nhiên vì tôi khá là ít nói lên chỉ mỉm cười mà cảm ơn chị

Mọi chuyện cũng được nói xong. Chiều mai thì tôi lại đến học và tập đi tiếp. Ra đến cửa thì có một em gái rất xinh, đi bênh cạnh tôi khẽ nói
– Công nhận là anh đi có hồn thật đấy, . cứ như là bình thường chứ chẳng gượng gạo như tụi em
– Thế à, anh đi cũng bình thường thôi mà, làm gì mà có hồn cơ chứ
– Đấy chính là mấu chốt, vì làm cái này mình càng cảm thấy bình thường thì càng được đánh giá cao. Mà em xin tự giới thiệu em là Hoa.
– Còn anh là Nam, chắc là em cũng biết anh rồi. Thế em làm lâu chưa?
– Cũng tương đối rồi. Sau anh Quân một chút thôi. Mà anh sống cùng với anh Quân à?
– Ừa anh sống cùng vói khu trọ của anh ấy,
– Hì hì anh ấy sống cứ như trẻ con ấy à, nhiều lúc cũng buồn cười với anh ấy lắm. À mà này khi nào dỗi qua nhà em chơi nhé, dạy em một số thứ
– Anh thì làm gì có gì mà dạy cơ chứ. em vào trước anh thì em dạy anh thôi

Hoa khẽ cười mà chào tôi đi về trước. Tôi vừa ra đến chỗ anh Quân hai anh em cùng về thì anh Quân nhận được điện thoại, lên khẽ đi ngay mà nói

– Anh có việc bân rồi đi qua đêm nay. Thôi chú cầm xe về trước để anh đón taxi cũng được.
– Thôi mà anh. Anh có việc thì cứ cầm xe mà đi. Em đi bộ về cũng được mà. Nửa tiếng chứ mấy hả anh. Đi nhiều cho nó quen

Anh Quân thấy tôi nói như vậy thì cũng mỉm cười mà phi xe đi mất. Tôi cũng chẳng hiểu anh Quân có chuyện gì mà đi vào đêm tối thế này. Nhưng mặc kệ thôi, quan tâm đến người ta nhiều người ta lại bảo mình nhiều chuyện

Tôi đang thong dong trên đường thì có một cái xe ô tô đi chầm chậm bênh cạnh tôi tồi khẽ nói
– Sao mà đi bộ thế này hả em. Anh Quân đâu mà không đưa em đi về vậy?

Tôi quay ra thì ra là chị Lan Phương. Tôi cũng khẽ cười mà nói
– À anh ấy đi có việc quan trọng chị ạ. EM đi bộ về nhà cũng được mà. Đi nhiều cho nó quen đi. Cũng như là mình tập mà

Tôi nói như vậy thì chị Lan Phương cũng cười mà nói
– Thôi tập gì mà tập. Lên xe đi em. Đi với chị cho vui một chút nào. Làm gì mà phải như thế. Với khả năng của em chỉ cần cố một chút là ok lắm rồi, nào lên xe đi. Mà chiều mai đến tập cũng được chứ sao

Tôi khẽ cười rồi cũng mở cửa xe vào với chị. Khẽ gạt cái cần số rồi chị lái chầm chậm cái ô tô của mình. Chị Lan Phương cười mà hỏi tôi
– Em đã có người yêu chưa vậy?

Tôi vốn tính thật thà lên nói luôn
– Em có vợ ở quê rồi, vợ em cũng sắp đẻ rồi chị ạ. Chỉ còn mấy tháng nữa thôi. Em đang cố gắng làm thêm mà gửi về cho cô ấy
– Đựơc người chồng như em cô ấy chắc cũng hạnh phúc lắm đấy nhỉ. Chị thì chẳng có ai, đàn ông với chị hầu hết tòan người phụ bạc chị thôi
– Thế chị chưa có chồng à
– Chưa làm gì có ai cơ chứ. Họ tòan đến với chị rồi bỏ rơi chị thôi, Mà thôi đừng nói đến chuyện tình cảm nữa nói đến lại thêm buồn

Tôi thấy chị như vậy thì cũng không nói gì thêm nữa mà chỉ chăm chú nhìn chị thôi. Với khuôn mặt khá là trắng, trang điểm khá là kĩ nhưng vẫn thể hiện một nỗi buồn vời vời. Tôi đang nghĩ sẽ an ủi chị thế nào thì chị đã đánh xe vào một quán bar. Tôi cũng vào cùng chị rồi hai chị em uống rượu

Chị uống rưọu cũng khá nhưng một chút thì đã say rồi. Tôi đành phải bảo chị về. Thấy buồn buồn thì chị cũng Ừa một cái rồi ra xe. Tôi bảo chị đưa tôi vầ nhà thì chị gượng cười mà nói
– Thôi về nhà em làm gì, về nhà chị đi, chị muốn có một người tâm sự

Nghe chị kể buồn như vậy thì tôi cùng với chị về. Vì tôi mai cũng được nghỉ không phải lên lớp

Về đến nhà chị tôi ngỡ ngàng vì không nghĩ nhà chị lại to đến như vậy. Ngôi nhà ba tầng to tướng cùng với sân cổng riêng

Khẽ mở cái cổng rồi chị phóng xe vào bên trong rồi mời tôi lên nhà. Vào trong nhà thôi thấy nhà chị cũng khá là tiện nghi. Khẽ mời tôi xuống ghế rồi vào trong pha hai cốc nước cam mà mang ra, đưa cho tôi mà nói
– Uống đi em, cho nó giã rượu, mấy loại rượu tây này uống vào mệt người lắm, uống đi em

Tôi thấy háo nước lên uống ừng ực luôn. chị nhìn tôi mỉm cười mà nói
– Biết ngay mà, nhìn cái mặt em là chị biết rồi.

Nói xong thì chị Lan Phương cũng ngồi xuống bên cạnh tôi mà tâm sự với tôi. Giọng nhỏ nhẹ của chị làm ccho tôi cũng cảm thấy mủn lòng. Nói được một lúc thì hai dòng nước mắt khẽ chảy xuống từ đôi mắt buồn buồn của chị. Tôi khẽ ôm chị bằng bờ vai của tôi mà nói
– Thôi mà chị nói chung thì mọi chuyện cũng qua rồi mà, mình sống cho hiện tại và tương lai chứ bỏ lại quá khứ đằng sau đi

– Nhưng mà cái quá khứ tồi tệ đó cứ làm chị ám ảnh mãi, chị căm thù những người đàn ông đó.

Tôi càng vỗ về chị thì chị càng dựa vào người tôi hơn nữa. Mái tóc mềm mại nhẹ nhàng khẽ cọ nhè nhẹ vào cằm thôi làm cho tôi có một cảm giác thỏai mái vô cùng, vỗ nhẹ bàn tay lên bờ vai của chị thì tôi cảm thấy chị mềm yếu vô cùng, khác hẳn với vẻ ngòai cứng rắn ở công ty.

Tôi khe xoa nhẹ bờ vai của chị một chút thì cũng cảm thấy người mình nóng hết cả lên, vì đã lâu lắm rồi tôi chưa được gần vợ của mình hơn nữa một người phụ nữ mà dựa vào người như vậy thì làm sao mà tôi có thể chịu được

Tôi khẽ nói
– Thôi mà chị, đừng khóc nữa mà. Làm như thế này nhỡ có người nào vào thì họ lại bảo là em bắt nạt chị đấy. Em xin chị đó đừng có mà khóc nữa
– Ừa được rồi chị không khóc nữa rồi. làm gì mà đã cáu lên thế hả. Nhìn cái mặt của em kìa. Mà như em chấc là chiều vợ lắm hả?
– Cũng bình thường mà chị. Làm gì chiều lắm đâu. Nhưng mà vợ mình mình không chiều thì còn chiều ai nữa nào. Chị đúng là

Thấy tôi nói như vậy thì chị Lan Phương cũng mỉm cười nhưng khẽ ôm lấy tôi mà hôn chụt lên cái môi mà nói
– Thế chiều chị như là chiều vợ em được không nào. Chị là chị muốn được em chiều như vậy đấy

Tôi bất ngờ trước tình huống này xảy ra. vì không nghĩ mọi chuyện lại như vậy. Tôi khẽ đỡ nhẹ lấy bờ vai của chị mà nói
– Thôi mà, chị đừng đùa như thế, em mà làm như thế thì có lỗi với vợ em ở nhà lắm, Thôi đừng mà chị
– Lỗi gì cơ chứ. Vợ không chiều được chồng thì có người khác chiều không được à. Mà chị muốn em chiều chị một lần thôi chị xin em đó. Năn nỉ em đó mà.

Nói xong thì chị Lan Phương cũng khẽ đẩy nhẹ tôi nằm xuống ghế rồi nằm lên người của tôi luôn và sau đó thì hôn chầm chậm lên trán lên má rồi lên môi của tôi. Hơi thở ấm áp thơm tho của chị làm cho tôi không thể nào chịu được nữa.

Chị càng hôn thì càng ôm chặt tôi vào vòng tay của chị hơn. Hai cánh tay thon dài như bấu chặt lấy thân thể của tôi. Nhất là hai bầu vú căng tròn thì cọ nhẹ vào ngực của tôi làm cho tôi bứt rứt khó chịu vô cùng

ĐỒng ý với chị thì thất có lỗi với vợ ở nhà, mà không đồng ý thì sợ chị, dỗi. Suy nghĩ một lúc tôi thấy

Mình làm với chị chắc chắn vợ ở nhà cũng không biết. Chị vui có khi mình được lương cao hơn nữa. Trong khi đó thì mình cũng được sướng còn gì

Mới nghĩ như vậy thôi thì tôi cũng ôm chầm lấy  chị luôn đồng thời xoa nhè nhẹ lấy tấmm lưng ong của chị

Tuy vào tủôi ba mươi rồi nhưng dáng người của chị cũng đẹp vô cùng. Cái eo thon nhỏ và hai cặp vú hãy còn săn chắc vô cùng. Hông rộng và hai cái cặp chân dài khiến chị như xinh hơn. Mái tóc xoăn nhẹ của chị cũng tôn thêm cái vẻ kiêu sa của chị

Tôi không thể nào kìm được lòng của mình nữa. Hôn luôn bờ môi mềm mại đỏ son của chị mà mút nhè nhẹ. Mùi son thơm tho làm cho tôi sướng vô cùng. Thấy tôi đáp lại tình cảm của chị như vậy thì chị cũng khẽ đưa chầm chậm cái đầu lưỡi của mình vào bên trong miệng của tôi để tôi mút.

Cảm giác ấm nóng tê tê của đầu lưỡi làm cho tôi thích vô cùng. Càng mút thì tôi càng thích hơn. Một lúc sau thì chị Lan Phương khẽ rời đôi môi của tôi ra mà nói

VN88

Viết một bình luận