Đối diện sự thật, phản ứng thật của đàn ông ra sao?
Đàn ông phải chăng là thế?
Em cứ ngỡ anh không như những người đàn ông khác. Anh khác họ, anh là người mà em có thể gửi gắm cả cuộc đời này. Vậy mà sao anh lại làm em thất vọng và buồn đến thế. Em buồn, em thấy mất lòng tin vào cuộc đời này.
Trước kia em đã từng hỏi anh, chuyện đó liệu có quan trọng với anh. Anh đã bô bô không cần suy nghĩ, anh chỉ quan tâm đến chuyện tình cảm, chứ chuyện đó không quan trọng. Nếu yêu, người ta yêu nhau ở tâm hồn ở tính cách, chứ đâu phải yêu chỉ vì thể xác…
Những lời anh nói rất chắc nịch, nó làm em tự tin hơn và em đã quyết định nhận lời yêu anh.
Trước tình yêu thương chân thành đó, đã khiến cho em có thêm động lực để nói được điều mà mà thấy bứt rứt và có lỗi với anh bấy lâu.
Hôm đó cùng đi chơi ở quán cà phê quen thuộc, em nhìn thật sâu vào mắt anh, lấy hết can đảm để thú nhận: Em không còn trong trắng và hy vọng anh thông cảm cho sự bồng bột của thời còn trẻ.
Anh im lặng rồi tiếp tục cười nói vui vẻ nhưng ánh mắt có chút gì đó khiến em lo sợ. Anh chở em về nhà, trên đoạn đường đó anh im lặng nhiều, em nghĩ anh cần thời gian để chấp nhận nên cũng chỉ ngoan ngoãn ngồi sau.
Đã một thời gian dài anh không liên lạc gì với em, em tưởng anh bị ốm hay bị vấn đề gì đó mà gọi điện anh không nhấc, nhắn tin chẳng thấy anh đáp lại. Em đã đứng chờ anh trước cửa nhà, chờ anh trước cổng cơ quan với tình trạng hết sức bình thường.
Em lờ mờ nhân ra anh đã đổi thay, có phải anh lại là người như vậy. Phải chăng em đã đặt con tim mình nhầm chỗ. Em nhắn lại cho anh, và lần này đã nhận được hồi âm lạnh lùng dạo này anh rất bận.
Em thấy anh đang trốn tránh em, trước kia dù bận đến mấy, ngày nào anh cũng gọi điện nhắn tin cho em. Anh đã từng nói, nếu không được gặp, được nghe giọng nói của em, anh sẽ chẳng làm được bất cứ việc gì. Bây giờ anh không cần em nữa ư.
Phải chăng việc đó lại quan trọng với anh như vậy, chẳng lẽ nhưng lời nói trước đây của anh chỉ là giả tạo, chỉ là dối chính bản thân, chỉ là để tạo ấn tượng với em. Chẳng lẽ đàn ông là thế, chỉ giỏi nói những lời tỏ ra rộng lượng, còn khi đối diện sự thật thì cách hành xử thực tế lại vẫn nhỏ nhen, ích kỷ?”
Tâm sự của cô gái kia về người đàn ông yêu thương cô và thề hứa đủ điều, nhưng khi đụng chuyện thì cúp đuôi trốn tránh không hiếm gặp trong những câu chuyện tình yêu.
Đối diện sự thật mới rõ bản chất
Thông thường, trước những vấn đề khá nhạy cảm như câu chuyện về sự trong trắng của bạn gái, những anh chàng chỉ giỏi chém gió thường có 2 cách hành xử sau:Dạng 1: Hiền lành
Những chàng trai hiền lành thường sẽ không chửi bới, đay nghiến người yêu. Nhưng họ lẳng lặng đấu tranh nội tâm với chính mình về giá trị về sự trong trắng. Khi trước kia họ đã khẳng định về tình yêu sẽ vượt qua tất cả, nhưng bây giờ họ cảm thấy khổ tâm, dằn vặt và khó chịu về người yêu đã qua tay một người con trai khác. Họ thường chọn cách im lặng, bỏ trốn, buồn bã.
Hãy lắng nghe tâm sự một bạn trai rơi vào hoàn cảnh được bạn gái khai là đã từng quan hệ với người khác trước mình: “Cứ nằm xuống nhắm mắt là tôi lại nghĩ đến cảnh em, người phụ nữ tôi luôn yêu thương, gìn giữ, lại đang làm việc vợ chồng với một thằng đàn ông khác. Hình ảnh ấy cứ như muối xát vào sâu trong trái tim tôi.
Tôi đã nghĩ, nghĩ rất nhiều, và cuối cùng tôi đã quyết định. Tôi biết, em rất yêu tôi, và vì vậy, em đã nói với tôi sự thật- dù em hoàn toàn có thể che dấu. Thời gian trôi qua, tôi luôn nén những đau đớn của lòng mình, để không làm em buồn, để refresh lại tình cảm của chúng tôi.
Rồi cuối cùng, quyết định tha thứ cho em. Đó không phải là một khoảnh khắc phút chốc, mà là cả một quá trình, đau khổ, buồn bã, hoài nghi, tự xét cả bản thân mình nữa”.
Dạng 2: Đanh đá, dữ dội
Những chàng trai này nhất định sẽ không để yên mà tức giận ra mặt, làm to vấn đề rồi đi đến quyết định bỏ. Hoặc nếu không bỏ thì họ cũng sẽ hành hạ, đay nghiến người yêu vì sự thật đó.
Thu Vân cho biết: “Tôi cũng từng rơi vào tình trạng đó. Sau khi kể thật với anh ta về quá khứ của mình. Anh ta im lặng và không nói gì, hầm hầm đòi đi về. Sau đó tuy không đả động đến chuyện đó nhưng cứ hễ có việc gì là anh ta lại lôi chuyện cũ ra mỉa mai. Hoặc khi đang say anh ta lại gọi điện chửi bới, sáng hôm sau lại xin lỗi.
Được khoảng vài lần thi tôi chán quá, buộc phải chia tay vì biết anh ta không bao giờ quên được điều này, nó đã ăn vào tâm trí anh ta rồi!”
Cả hai dạng đàn ông trên đều thuộc dạng khiến con gái tránh xa khi biết rõ bộ mặt thật: chỉ giỏi nói nhưng khi sự việc xảy ra lại hoàn toàn hành động trái ngược.
Nhưng có một vài ý kiến cho rằng hành động của anh chàng đó cũng bình thường, vì dù có nói hay như thế nào thì tận sâu bên trong họ vẫn có những trăn trở về vấn đề sự trong trắng của người yêu, dù suy nghĩ giới trẻ đã thoáng hơn.
“Tôi nghĩ bạn không nên trách Anh ta. Ngay cả trong bạn cũng có mặc cảm tội lỗi thì sao lại yêu cầu anh ta không nghĩ vậy. Mình là người Á Đông mà. Đừng trách anh ta lừa dối. Bản thân mỗi con người chỉ ở đúng thời điểm đó mới nhận ra chính mình, không vượt qua nổi. Anh ta cũng đang vô cùng khổ sở.
Đừng khóc, đừng tự huyễn hoặc, tìm cách gặp anh ta tìm lời giải thích. Hãy tìm một công việc để cho mình thật bận. Cũng đừng hy vọng gặp được đàn ông không nghĩ ngợi, chỉ hoạ có lấy Tây.
Nhưng nếu bạn thật sự có giá trị khác, tự tin vào điều đó thì mọi người đàn ông khác cùng bạn cũng đều sẽ vượt qua được”
(Chuyện giới tính hay nhất tại Truyen188.com)