– Um….um….-Em rên rỉ.- Em yêu anh nhiều lắm- Anh cũng vậy mà, anh còn yêu nhiều hơn ấy chứ.Rồi tiếp tục im lặng tôi đưa đẩy em trên giường. Lật em lại tôi thúc em từ phía sau. “pạch…pạch….pạch” tiếng va chạm của bùi tôi với mông em thêm với nước nhờn tạo âm thanh xác thịt. Quấn lấy nhau, rồi tôi thúc nhanh hơn nữa, khoái cảm đã tràn ngập trong tôi. Cực khoái đã gần tới, tôi thúc nhanh hơn rồi cũng phải tới lúc, những tinh binh của tôi hùng dũng tiến vào trong cơ thể em. Em cũng sung sướng thở gấp ra. Tôi gục trên mình em, đầu tựa lên ngực em nhìn em đặt 1 nụ hôn say đắm. Rồi tôi gác đầu lên tay em và chìm vào giấc ngủ.Những kỉ niệm đó thật nhiều cho đến một hôm tôi biết được em dối lừa tôi. Trong xóm em cũng có 1 người thích em, là anh công an xã gần nhà em. Em cũng từng kể tôi nghe, nhưng em nói em chỉ yêu mình anh thôi. Rồi thời gian đó tôi không thường xuyên ở bên em được vì tôi phải lo tập luyện để chuẩn bị đi thi Đại Học. Có cảm giác như tôi và em ngày gần xa nhau. Rồi cũng tới 1 hôm bạn tôi nói thấy em đi với người con trai khác, lòng tôi nhói lên, tim tôi như có ai đang bóp lấy. Chạy xe ù lên nhà em, có mẹ em đang ở nhà ( lúc em quen thì cả 2 bên gia đình đều biết và không bị ngăn cấm, mẹ em có phần thích tôi). Tôi nhẹ nhàng hỏi em:- Em có làm gì có lỗi với anh không? ( mong em nói có rồi giải thích và xin lỗi tôi có lẽ mọi chuyện đã khác)- Em đâu có làm gì có lỗi với anh đâu, sao anh lại nói vậy?- Em thật sự là không làm gì chứ?- Không thật mà.- Thế tối em không đi với ai sao.Tôi gặng hỏi em 3 lần cả 3 lần em đều chối cả. Tôi mới nói hết với em về chuyện bạn tôi đã thấy em. Em đứng trân người nhìn tôi rồi xin lỗi, nhưng có lẽ đã trễ rồi tôi không đồng ý lời xin lỗi đó, tôi dứt khoát bỏ về, với tôi không có gì cay đắng hơn chuyện người yêu lừa dối mình. Về đến nhà, em gọi điện thoại liên tục cho tôi, nhưng tôi không nghe máy. Con người tôi lúc đó có lẽ cứng rắn quá mức. Tôi chấp nhận mất đi cuộc tình này để sau này không phải đau khổ hơn gấp bội. Và thế là em đã xa tôiEm đẹp nét đẹp của tuổi teen pha 1 chút thôn quê, 1 chút thành phố và 1 chút dâm đãng khiến tôi không thể nào cưỡng lại nỗi. Em nhìn tôi và cười, nụ cười đó đến bây giờ vẫn xoáy vào trong tim tôi, để lâu lâu như có ai đó bóp thật mạnh vào tim. Xa em được 5 tháng, khi đó tôi cũng đã có tin đã đậu đại học và em cũng đậu 1 trường cao đẳng trong TP, em gọi đt cho tôi, tim tôi lại loạn nhịp khi em gọi, bao kỉ niệm lại tràn về khi tưởng như trái tim đã quên em.- Alo! anh đó hả dạo này anh khỏe không?- Liên hả! Anh vẫn khỏe như trâu vậy, em gọi anh có chuyện gì không.- Em muốn hỏi thăm xem anh như thế nào thôi, đã có bạn gái chưa.- Tin ai nữa mà yêu hả em. ( câu này em thật lòng vì cả gần 2 năm sau đó em vẫn chưa có cảm giác yêu lại). Thế còn em, đã có người yêu chưa.- Chưa anh à?Sợ nói chuyện lâu lý trí của tôi không kiềm hãm được thì lại tuôn ra lại thì chết.- Thế em gọi anh đơn giản hỏi thăm thôi hả.- Vâng em muốn xem anh như thế nào.- Vậy thì anh vẫn sống ổn em à, nhưng mà anh nói nè sau này đừng gọi cho anh nữa, anh vẫn còn yêu em thời gian vửa qua con tim anh dần quên được hình bóng em, nhưng hôm nay em gọi khiến thời gian đó đã vô ích rồi. Nếu em còn yêu anh thì em cứ nói, còn không thì đừng gọi cho anh nữa nhé.- Vâng em xin lỗi anh.Thế là đó là cuộc điện thoại nhẫn tâm mà tôi đã từng nói, có lẽ nó còn nhẫn tâm hơn lời nói chia tay. Hỏi thăm bạn bè em thì mới biết lúc em gọi đt cho tôi thì em đã có người yêu rồi, vậy là em vẫn tiếp tục nói dối tôi. Và cách đây mấy tháng tôi nhận được điện thoại của em mời đám cưới, tim tôi thắt lại, khó thở vô cùng, nước mắt tuôn ( mặc dù tôi la đàn ông mạnh mẽ). Tôi chợt nhận thấy tôi vẫn còn yêu em nhưng đã để vụt mất. Hỏi thăm mẹ em thì tôi mới biết em đã mang thai được 2 tháng. Hình bóng con người dần hình thành trong bụng em. Tôi đau lòng cho em, vì tương lai phía trước đã mất, 14 năm cha mẹ nuôi em đậu vào trong SG hoc, thế bây giờ em đành bỏ ngang.
Ngày đám cưới của em, tôi không tham dự, mẹ em nháo nhác hỏi thăm bạn bè tại sao không thấy tôi đâu. Nghe bạn bè, kể thì thằng chồng em cũng thuộc dạng ăn chơi vũ trường, cũng khá giả nhưng nhờ tiền bố mẹ, học hành thì cũng chả tới đâu. Nhưng em đã lỡ lầm thì cũng chả biết làm sao.Giờ ngồi viết chap này cũng như vừa kể chuyện vừa tâm sự với các bác, vừa viết mà em vừa khó thở, nước mắt chợt trào ra. Lấy tay lau nước mắt, dẹp qua 1 bên, thôi em dừng chap này tại đây để đỡ tủi. Em nó thì chắc vào tháng 9 sẽ sinh nên em cũng có vài lời gửi tới cho em mặc dù em sẽ không bao giờ biết.Chúc Em Mẹ Tròn Con Vuông.
(Truyện 18+ sướng tại Truyen188.com)