– Ông ba xạo vừa thôi nhìn mặt là thấy rồi. bày đặt vẽ chuyện ra. – hihihi! Thôi tới Liên mà lừa còn không được thì thôi rồi… – Thôi đi ngủ sớm đi mai ồi đi học rồi tối còn đi chơi. – Thôi thì chúc ngủ ngon, mình cũng thăng đây..ngủ mơ thấy tui cho gặp ác mộng nha. – UH…Thấy ông là thấy mùa đông không mà. thôi tui đi ngủ.ppThế là cúp máy. Hic hôm sau em đi rửa xe cho thật sạch sẽ, rồi chọn bộ đồ đẹp xuống chở em đi chơi..suy nghĩ hoài không biết chở đi đường nào cho mát không biết. Sau khi được con bạn dắt xuống nhà và rướt con nhỏ đó ra em thật sự bị cuốn vào em nó, diện 1 chiếc quần jean với chiếc áo thun bó làm nổi bật thân hình lên, khiến em càng thêm nôn nao. Lên xe em phải trả công cho con bạn bằng 2 chầu bò bít tết với trái cây………lên xe em chở hỏi em ra mũi KÊ Gà lần nào chưa. Em nó nói chưa em mừng húm lên vì tìm ra được địa chỉ rồi. Mừng quá em chở thẳng 1 phát ra thẳng ngoài Mũi Kê Gà….con đường 1 bên là núi 1 bên là biển cảnh đẹp nên thơ lắm. Chở em ra ngoài Mũi Kê Gà đi dạo hóng gió mà phải công nhận, đi hóng gió theo đúng nghĩa đen luôn. Trời thì lạnh, gió biển thì lùa vào mà hồi chiều thì mới mua, buốt chim không tả nổi. Chở em đi dạo nhưng cũng thủ thêm cái áo khoác cho mình đề phòng trường hợp xấu nhất.( tại hồi đó đi chơi mà 10h ko về là mama nhốt cửa). Tính mặc vào thì nhìn thấy em nó không mang theo áo khoác, thế là nổi máu ga lăng nhường em nó cái áo. Nhưng em nó cứ đùn đẩy không chịu mặc, 3,4 lần làm mình nổi bực lên quát 1 cái. Em nó điếng hồn mới chịu mặc áo vào.- Mới đi chơi lần đầu mà làm zì quát mắng người ta thế. (địt bố mà lấy về được bố kêu mặc áo mà không mặc thì bố xếp lại răng 2 hàm cho)- Tại người ta xót chứ bộ, con gái mỏng manh vậy ai lại cho phơi sương phơi gió bao giờ chứ.- Thiệt không đó hay chỉ dẻo mồm.Mình cũng chỉ cười trừ chả biết làm sao cả. Nhưng khốn 1 nỗi là từ Mũi Kê Gà về tới nhà là 1 quãng đường dài tới 22KM (h nghĩ lại thấy tuổi trẻ năng nổ) mà mới chạy khoảng 5KM thì răng 2 hàm nó cứ đập vào nhau. Khốn cùng mình lạnh quá nhưng cũng chả biết làm sao đành cắn răng chịu đựng, nhưng em nó ngồi sao cứ líu ra líu ríu, cười nói làm mình thắt cả ruột lại.- Hic! Sao ông trời không có mắt vậy trời, con thương người mà sao người không thương con.- Cái gì mà la trời với đất vậy.- Đang lạnh kiu trời cho bớt khổ- Lạnh thì lấy áo mặc vào ai biểu cố gắng chi.- Trời người ta ga lăng mà cũng bị la nữa sao hả trời. Thà lấy súng bắn anh còn hơn là nhìn thấy em chịu lạnh nữa.- Chứ giờ muốn sao, có ý đồ gì hả?- Ý đồ gì mình thương người ta, mình nhường áo không biết người ta có thương mình không hà.- Thôi biết rồi ông tướng khổ lắm, còn nói bóng nói gió nữa.Thế là chả nói chả rằng, em luồn tay qua hông mình ngồi xít lại, cảm giác hơi ấm từ người em lan sang mình. Hơi thở của em nhẹ nhè phà sau gáy, nhưng nói thật lúc đó mà có cầm nguyên bình nước sôi tạt lên người còn không biết nóng chứ nói chi ngồi sát thế này mà ấm, bây giờ “bugi” của em chắc bằng trái ớt sim thôi chứ chả hơn. Dọc đường thêm vài ba câu chuyện cười với vài câu truyện trường lớp thế nhưng không hiểu sao đường về nhà ôi sao xa thế. rồi cuối cùng cũng về được tới nhà, em thề với các bác là khi chở em nó về tới nhà rồi, bước xuống xe 2 cái chân em nó đáng vào nhau vì lạnh nói thì chữ được chữ mất.Về tới nhà em, thì em nó lấy đt bố gọi cho em:- Về tới nhà chưa vậy?- À về tới rồi nè- Cám ơn vì đã chở đi chơi tối hôm nay nha.- Có gì mà cám ơn, mai người ta cũng có chuyện nhờ lại nè.- Chuyện gì vậy?- Mai cho tui quá giang xe đi học nữa nha.- Xe đâu mà không đi mà đòi đi xe đạp- Thì hồi đó giờ đi xe máy riết 2 cái chân đóng mỡ, nên mai quyết định tập thể dục buổi sáng bằng cách đạp xe đi học nà.- Làm gì mà bữa nay đòi tập thể dục vậy.- Sắp có người yêu nên lấy lại vóc dáng thôi.- uhm. Sao cũng được. Mà yêu ai thế.- Yêu người mai tui đạp xe chở đi học.- Mạnh miệng quá ta, biết đâu người ta không yêu thì sao chứ.- Không yêu thì làm cho yêu chứ sao.- Uhm thôi vậy mai gặp nha.- Oke! chúc ngủ ngon hen, đừng mơ thấy tui rồi đâm ra nghĩ bậy.- Ặc! thôi bớt mơ mộng đi.Thế là từ hôm đó mỗi sáng mình đèo em đi học với quãng đường dài 7.5Km bằng 1 chiếc xe đạp martin 107 với tổng trọng lượng lên đến gần 100Kg. Ì ạch gần 1 tháng trời với chiêu đạp xe đạp đi học, rồi đón em về tổng đoạn đường phải đạp đã lên tới con số 400Km. Hơi nhọc nhằn nhưng phải cố gắng, qua tháng thứ 2 mình chuyển sang phương án khác thôi.- Thôi mai mình chở Liên đi học bằng xe máy nha- Thôi ngại lắm sợ hàng xóm nói lắm.- Có gì mà sợ, bữa giờ thấy Liên đi xe đạp sút hết kí rồi đó, uổng công Tuấn chăm sóc.( Vì mỗi sáng đi học mình đều dắt đi ăn sáng và 1 bị sữa, chỉ lên kí thôi còn mình sút kí nè)- Thôi sao cũng được khổ lắm.Và rồi quen nhau cũng được 2 tháng, cái ngày mà mình chờ đợi cũng đã đến. Các bác có nhớ 1 năm nào đó mà valentine trúng ngay mùng 1 tết. Đêm hôm trước là giao thừa nên vừa giao thừa xong là trúng ngay valentine. Không còn gì lãng mạn hơn nữa và cũng chỉ duy nhất hôm đó là em nó được qua đêm thôi. Một đêm khó quên của cuộc đời. Chúng mình vừa đón giao thừa xong, mà nhà em nó thì kiêng kị mùng một không cho về. Thế là phương án nhà nghĩ được đưa ra, ở ngoài quê em nhà nghỉ thì nhiều mà khái niệm đi nhà nghỉ không bao nhiêu nên cũng dễ kiếm vô cùng khác hẳn với đất Sài Gòn. Vào đến nhà nghỉ thì 2 đứa tặng quà Valentine cho nhau em thì tặng cho em nó 2 chú voi đá mà mình nhọc công nhờ ông anh săn giúp. Em nó tặng cho mình 1 khung ảnh với 1 bức tranh làm từ những hạt gạo nhuộm màu với dòng chữ I LOVE YOU chắc em nó cũng kì công lắm đây. Tặng quà xong 2 đứa nằm ôm nhau thôi, nhưng dục vọng kéo về 2 đứa bắt đầu quấn lấy nhau. Em đặt lên môi em nó 1 nụ hôn và em cũng được đáp lại, môi 2 đứa cứ quyện lấy nhau. Em đưa lưỡi ra vầ cô ấy cũng đáp lại. Đang hôn thấm thiết thì em nó tạt ngay một gáo nước lạnh làm em điếng cả người.