Trung nghiêng người, ôm eo, kéo thân thể trần truồng của Thanh sát vào mình, Trung nâng nhẹ một chân của Thanh và để nó gác lên hạ bộ của mình. Bàn tay Trung tiếp tục lang thang trên mông, trên đùi của Thanh. Đầu óc Trung lại nghĩ đến thân thể của Trang… Dương vật Trung lại bắt đầu dựng dậy… Trung kéo Thanh nằm hẳn lên người mình, dùng hai đầu gối, Trung banh chân Thanh ra…
– “Em chịu thua… Không chịu nỗi với anh nữa… Đầu hàng vô điều kiện…”
– “Vậy thì em phải kiếm thêm đồng minh để giúp em chứ. Anh sẳn sàng chấp nhận hi sinh một đấu hai…”
– “Đừng có hòng… Em phải đi check con coi tụi nó có bị giật mình hay không…”
Thanh bước xuống giường, khoát áo choàng vào người rồi đi ra ngoài…
o O o
Bọn nhỏ vẫn ngủ say. “Đúng là con nít. Chắc trời xập tụi nó cũng không biết nói chi là tiếng rên của mình và anh Trung…. Oooopp… con Trang ở dưới nhà, không biết nó có nghe… hay không?” Thanh nhẹ nhàng đi xuống lầu, ánh đe`n hắt ra từ phòng tắm cho biết Trang vẫn còn thức. Sợ làm bé Ti thức giấc, Thanh đi đến cửa phòng tắm định gọi Trang…
Thanh nghe tiếng thở mạnh từ phòng tắm… rồi yên lặng… rồi lại thêm một tiếng thở thật dài… “Trang nó đang làm gì đây?” Thanh thầm nghĩ… có tiếng mở nước… rồi khóa nước… Thanh bước vội lên lầu như tránh gặp mặt Trang trong lúc này. “Trang không giội nước có nghĩa là no không có đi tiểu hay đi cầu… Nó thở mạnh như vậy không lẻ…” Thanh không muốn nghĩ tiếp nữa, nàng vào phòng, rửa ráy sạch sẽ xong, nàng chun vào mền với Trung. Mắt đã nhắm nhưng Trung vẫn lòn tay ôm vợ vào lòng, hơi ấm từ da thịt của Trung trực tiếp chuyền qua người làm Thanh cảm thấy vô cùng thoải mái, dê~ chịu… Thanh chợt nghĩ tới Trang… “Tội nghiệp em gái cùa mình, phòng không gối chiếc, lạnh lẽo một mình… Mình làm gì để giúp nó đây?…” Thanh thiếp dần vào giấc ngủ.
– “Whaoo… Ngủ dữ nghe…” Trang chọc Thanh khi thấy chị mình từ phòng ngủ bước ra, mắt vẫn còn nữa nhắm, nữa mở.
– “Thứ bảy mà, phải nướng cho sướng chứ”, Thanh trả lời.
– “Chứ không phải tối qua vật lộn dữ quá nên giậy không nổi à?” Trang tấn công tiếp.
– “Con khỉ này, không có chuyện gì làm, nữa đêm đi rình lỗ khóa người khác à?” Thanh trả đũa.
– “Đâu cần thiết, cả nhà run ring… ai cũng biết…”