VN88 VN88

Đêm tân hôn sung sướng của vợ chồng

Hai người một già một trẻ lại rơi vào im lặng.. Mỗi người theo đuổi một ý nghĩ. Một lúc sau Nguyễn Sinh mở lời:
– Chú ạ. Chú có thể giải thích lý do nào chú có ý định giới thiệu Ngọc Hiếu cho cháu?
– À, điều đó không phải ý chú mà chính anh Hai chú. Ảnh bảo Lan báo mộng với anh ấy về một chàng rể tương lai tên Sinh đang làm việc gần gủi với chú. Có lạ lùng không?
– Có chuyện ấy thật sao?
– Nếu không thật thì từ nãy giờ hai chú cháu mình làm gì có dịp nói chuyện dài lâu về Lan và Hiếu.

Hôm ông Minh Thành về Ô Môn rước Ngọc Hiếu lên Sài Gòn chơi, ông nhắn tin mời Nguyễn Sinh đến nhà để hai người làm quen với nhau. Lại một sự ngạc nhiên khó hiểu kỳ lạ xảy ra.

Nguyễn Sinh được ông Minh Thành hẹn đến nhà dùng cơm trưa. Khi chàng lái xe đến đậu ở sân, vừa bước vàophòng khách, chợt đứng sững lại khi nhìn thấy cô gái ngồi ở ghế sa-lông giống hệt Ngọc Lan. Vừa định buột miệng kêu tên thì cô gái đã bất ngờ lên tiếng trước:
– Anh Sinh…anh của Lan

Ông Minh Thành cũng sững sờ chưa hiểu điều gì xảy ra, cứ ngồi chết một chổ nhìn cháu rồi nhìn chàng trai. Ngọc Hiếu vụt chạy nhào tới ôm chầm lấy Sinh khóc nức nở. Sinh bối rối, nói lúng búng:
– Cô… cô là ai?

Cô gái vẫn gục đấu vào ngực Sinh khóc thút thít:
– Em là Lan… Lan của anh đây mà. Anh không nhận ra giọng em sao? Hay là anh đã quên ngưới cùng anh thề thốt năm nào?

Nguyễn Sinh nghe ra đúng là giọng của Lan. Nhưng cô gái này có vẻ lớn tuổi và cao hơn hình ảnh Lan ngày nào. Chàng ngần ngại hỏi:
– Anh đã nhận ra Lan rồi nhưng… đây là chị Hiếu… Lan… giải thích cho anh và chú Thành hiểu đi.

Cô gái trợn mắt lên hét lớn:
– Không có chị Hiếu nào cả. Chỉ có em, chỉ có Lan của anh đây. Anh có nhận em đây là vợ của anh hay không thì nói đi.

Ông Minh Thành vẫn ngờ vực cô cháu muốn thử lòng chàng trai, vì hôm về quê ngoại ông đã kể rõ mọi sự. Vì thế ông đến gần cô cháu gái khuyên:
– Hiếu. Cháu thử Sinh làm gì. Chú đà chọn người bạn đời cho cháu, chẳng lẽ lầm lẫn hay sao?

Cô gái vụt đẩy Sinh rời ra, quắt mắt nhìn ông Minh Thành:
– Chú ba, sao chú ác vậy? Anh Sinh là chồng của con. Chú muốn mai mối ảnh cho ai vậy?

Nguyễn Sinh dường như nhận biết được phần nào sự việc. Chàng đành dịu giọng, vuốt ve cơn ghen giận của Ngọc Lan, dù biết hồn nàng chỉ mượn xác chị nhập vào:
– Lan, anh nào có ý gì. Anh thề mãi mãi một lòng yêu em mà.
– Anh Sinh, anh nói thật hay lừa gạt em vậy hả?
– Anh thề không hề lừa gạt em… Nhưng anh có điều này cần biết, em giải thích được chứ?
– Anh hỏi đi. Anh cần biết điều gì?
– Em đã siêu thoát vong linh chưa? Hay là em còn điều gì oan khuất nên vẫn còn quyến luyến đến người thân?
– Không, em chỉ cần anh yêu em và cầu siêu cho mẹ và em, vậy là em toại nguyện rồi.
– Nghĩa là em vẫn chưa siêu thoát.
– Chuyện thế giới vô hình anh ở trần tục làm sao mà biết được… Anh hãy nói đi, nói anh yêu em đi.
– Anh mãi mãi yêu em… Lan tin anh chưa?
– Được rồi… em tin anh, em về anh nhé.

VN88

Viết một bình luận