Ông nhìn đồng hồ gần 8 giờ 30, hôn vợ rồi sang phòng ngủ mang giầy lên văn phòng làm việc.
Khoảng gần 8 giờ30, nhân viên tuần tự đến nhiệm sở trên tay người nào cũng có gói quà, hay bao thơ màu hồng đơn lỳ xì. Đưa tận tay cho Hạnh Nhi đang ôm con đứng ở phòng khách tiếp nhận mừng ngày đầy tháng của Cu- Tý chất trên bàn uống nước ở phòng khách. Ai nhìn thấy Nhi bây giờ phong cách đài các của một mệnh phụ phu nhân, nàng đáp lễ nở nụ cười thân thiện với mọi người để lộ hàm răng đều đặn trắng toát, dưới ánh mắt long lanh như tiên nữ giáng thế tuyệt trần, khiến các cặp mắt luôn chú mục vào đôi gò bồng đảo lồ lộ trong bộ đồ lụa của Nhi, từ các cô nữ thư ký, đến các nam đồng nghiệp dưới quyền của chồng, có vẻ ganh tỵ vẻ đẹp trời ban nhưng lòng thầm kính nễ, họ nở nụ cười thiện cảm trao gói quà, liền rờøi bước lo lên làm việc.
Chú Thế chỉ kê ba bàn dài thành hai dãy trải khăn nhựa màu trắng in hoa lá, ăn đứng không cần ghế; đặt ba bình bông trên bàn, căng dây hoa giấy tréo khoảng rộng, dọc trên vách từng chùm hoa vải trang trí gió thổi đùng đưa nhìn càng lạ mắt. Xong chú tìm soạn dĩa chén, phụ với bà Xuân và vợ, thấy thiếu tô chạy về nhà mình soạn lấy mang lên, khỏi lo lái xe hôm nay.
Trưa lại mọi người làm việc văn phòng đều no say trước.
Xế nhóm cán bộ từ Phó phòng, Trưởng phòng Thương vụ từ Tỉnh, quận, huyện chạy lên nhậu ông bà Xuân đãi đợt hai. Họ vừa ăn uống vừa bàn thảo tìm địa điểm mới nói rộng Thương vụ Xuất Nhập trong tỉnh, lên một bước- nâng chức Giám đốc hiện tại lên Tổng Giám đốc. Câu chuyện đã phát họa gần cả năm- đúng ra họ đưa lên tầng lầu có phòng họp hẳn hoi kín đáo hơn, nhưng vừa ăn vừa nói –rượu vào lời ra- đã thấy câu chuyện có phần thuận bườm xuôi gió. Phần họ nễ trọng ông Xuân, vừa có tin vui, lại thăng chức. Mở đầu đa số họ đề nghị viên Thương vụ quận Châu thành- anh Cao văn Vỹ- là ứng cử viên sáng giá, vì anh điều hành mọi dịch vụ trôi chảy cả 5 năm, mạch sống Công ty và vị trí có khu đất rộng, địa bàn hoạt động cất thêm một cao ốc 4, đến 6 phòng, còn lại kho bãi gần mọi phương tiện xe cộ, tàu bè.
Dưới huyện Cái Bè anh Vỹ đề nghị anh Mai văn Luân, rút về làm trưởng phòng Tài vụ tạm thời 6 tháng sẽ đảm nhiệm luôn Giám đốc Tài vụ tương lai. Có người trách nhiệm lo vay ngân hàng Tín dụng Phát triển Thương mãi ta mới tiến hành được.
Còn ông Giám đốc Xuân muốn nâng anh Trưởng phòng Nhân viên hiện tại lên đảm nhiệm Giám đôác Nhân viên kiêm Tài vụ, nhưng anh không bằng tốt nghiệp Tài chánh chỉ có lợi là có uy tín quen và giao tế trong Tỉnh lâu nay- e người có bằng họ so bì. Chức vụ Trưởng phòng ở địa phương thăng lên Giám đốc dễ điều hành tạm trong một năm. Thêm việc, cơ quan bành trướng, phải thêm người, cần tuyển thêm. Như thế ta có thêm ba vị Giám đốc mới, và xây cất ngôi cao ốc, phát triển địa bàn quận Châu thành là xong. Vốn tích lũy hiện của ta thặng dư khỏang hơn tỷ bạc việc rút anh Luân ai sẽ thế ở địa phương, theo Ông Xuân đề nghị anh chọn người hợp tính dễ điều hành hơn. Chúng ta bắt đầu tháng Năm nầy, tức 2 tháng nữa, tiến hành từng bước một, chức Giám đốc Tài vụ quan trọng cần trước. Biên bản được ghi chép đầy đủ trình Bí thư tỉnh.
Xong phiên họp mọi người tản mác ra về, riêng anh Cao văn Vỹ- Trưởng phòng Xuất Nhập khẩu quận Châu thành Tiền Giang, chạy kiếm bà Xuân- người tình cũ- giống như kiểu gà mắc đẻ. Bà đang còn ở nhà bếp dọn dẹp nồi soong, chưa xong.
– Người đẹp khỏe không?, lâu không lại thăm, nhớ em, thèm muốn chết hà. Bà lấy tay chỉ trán người bạn tình, kiểu nựng- xí nhớ mà không lại để người ta trông chờ.
– Tại lỗi em không xuống anh chớ biết giờ nào em rảnh.
Tụi mình lâu làm tình cũng gần hai năm từ khi bà Lan “bị nạn”, hễ bà thấy Nam giới là tránh xa, nếu không nói bị ác cảm tình dục. Hôm nay chồng vừa vắng anh Ông Vỹ lại biết khơi dậy bản năng tình dục của người tình.
Bà Thanh Lan, vốn nữ sinh trường trung học công lập Nguyễn Đình Chiểu, nam nữ học chung cấp III, trước khi lấy ông Giám đốc Xuân là mối tình “ô môi” lúc học trung học, nhưng tánh anh Vỹ vui đâu chốc đó, lại ưa lăng nhăng nhà gái không thuận. Dù hai gia đình đều khá giả có đủ điều kiện tác hợp hai trẻ, mới biết duyên phận do căn duyên tiền định sẵn dành. Ông Xuân lớn hơn bà Lan độ 5 tuổi, lấy nhau sanh một đứa gái là Thanh Mai nay hơn 25 tuổi, là cán bộ dưới xã Nhị Qúy chánh quán của ông Xuân.
Tréo ngoe hơn nữa, anh Vỹ lại phục vụ dưới quyền chồng bà, thỉnh thoảng vợ đi vắng, nhắn bà Lan lên chơi, hai người thông dâm thả giàn, nay có dịp gặp nhau nữa làm sao tránh khỏi.
– Giờ em theo anh ra ngoài được không?
– Đi đâu cho xa ghé qua phòng ngủ em bên nầy “đáp bãi” xong hãy về vừa tiện nghi vừa kín nữa. Anh Xuân đi vô bệnh viện rồi. Ông bác sỹ nầy hay lắm, mát tay khám em cho thuốc uống, vợ chồng gần nhau nay bụng em hơi lớn đó anh. Anh giao dâm- nhập cung gắn thêm tay chân cho hài nhi chớ gì, bà nắm tay người tình hướng về phòng ngủ, anh vô thay đồ, mở cửa sổ bật đèn cho sáng rồi chờ em đôi phút.
Bà cẩn thận ghé qua phòng Nhi cho hay thiếm Thế vừa nhập viện anh Xuân vừa lên thăm, em ăn cơm xuống tự lo nhen chị bận tay chút đừng chờ- để khỏi quấy rầy. Lòng bà nao nao, cơn dục vọng thúc đẩy muốn dâng hiến cho nhau dù chồng vợ còn đề huề đôi bên, bà Xuân ngẩm nghĩ hễ giao dâm phải hưởng thụ đủ kiểu, đủ bài bản cho thật lâu. Vừa mở cửa bước vào đã thấy người tình còn quần xì trên người, bà vội vả đi laiï ông Vỹ phụ tay ra áo cho bà Lan thoát y, trần truồng giờ mới có dịp nhìn không chớp đôi mắt một phụ nữ đứng tuổi có thai nét đẹp rạng rỡ từ vu,ù mông hương sắc không thua gì thiếu nữ. Ông Vỹ áp mặt sát đám lông mu, ông rà mũi hít khắp nơi từ rốn dần xuống vùng hạ bộ ra tuồng thích thú. Ông banh hai đùi để mút tiếp hai mép thịt âm môi đầy nhóc nhóm lông đen đậm dài mượt. Bằng chiếc lưỡi khám phá hết vùng nhạy cảm trên cơ thể người tình, chiếc lưỡi tham lam thọt sâu âm cung, để ngâm trong đó giây lâu, mới khuấy động nơi âm hạch mút mạnh chỡm đầu mồng đốc, bà Lan giật ưỡn người cao vì sướng khoái. Hai tay ông Vỹ lòn ra sau bóp cặp mông trắng hế của bà như thể đang nhồi, đang nắn bột làm bánh mì vậy.
Ông thích quá vừa hôn vừa liếm lại khen đáo để:
– Ôi âm môi đẹp, mùi vị thơm quá.
Bà Lan vừa dạng hai chân ra phơi bày âm hộ bị kích thích đỏ hồng, để tìm chút men say nồng cháy bên người tình. Ông Vỹ cầm dương vật mình chà qua, quét lại vài cái trên âm môi chợt nhấn sâu nghe tiếng ọ..t, ọ.t… vào người bà Lan, bà phát ra tiếng hự.. hự.. đón nhận. Cảm giác ấm áp, bót chặt vào dương vật của mình, rồi ông nhịp vài cái cho có trớn, hứng tình bắt đầu dồn dã, hùng hục nắc mạnh tới tấp hai vùng da thịt chạm nhau nghe bạch, b.ạ..c.h.
Ông Vỹ cảm thấy sướng khoái không nắc nhanh như lúc nảy mà chậm rãi từng cái, từng phát một, vừa chơi vừa khom người lên phía trước bóp vú bà Lan, thỉnh thoảng lại vổ vô mông trắng hế nghe đánh “chát, chát” hai ba cái, khiến bà như bị kích thích. Bà nhắm nghiền đôi mắt đón nhận cảm giác khoái lạc tột đỉnh, dâm thủy trào ra thành dòng, để thỏa mãn bản năng đòi hỏi của mình, từ ngày bác sỹ chích thuốc lại ham muốn tình dục cao hơn chồng may mà ông Ông Vỹ đến đúng lúc. Ông Vỹ cũng chơi vơi giữa vùng trời đất bao, không muốn kéo dài giây phút thăng hoa, ông bất thần phát tiếng la á,… ah lớn bắn vọt sạch bầu tinh dịch đặc sệt vào âm đạo người tình. Hai người nằm ôm nhau một lúc thật lâu mới vào nhà tắm làm vệ sinh. Dự định làm một hiệp nữa nhìn đồng hồ hơn 12 giờ đêm sợ ông Xuân về bất thần, ngày mai còn làm việc đành thôi.
Ông Vỹ bước ra về, bà Lan cảm thấy thoáng vui trong lòng, cảnh ăn vụng nó sướng trong từng thớ thịt, từng sợi gân thấm tạn cốt tủy và hồi hộp hơn vợ chồng làm tình bình thường, bởi con tim đập mạnh ham muốn cuồn cuộn tuôn trào trong lòng, bà cứ mơ mơ màng màng nằm ngủ không nhắm mắt được đành chờ ông Xuân về.