Mắt Cả Ngố sáng lên:
– Ai vậy ba?
– Con Thúy, con ông Cao, là tỷ phú ở xóm mình.
Hôm sau, ông Ba lấy quần thung mới nhất của mình mặc vào. Nhờ tài ngoại giao giỏi, ông mượn được thêm một chiếc áo vét và một đôi dép cao su mới mang vào. Ông ta đứng soi gương, gật gù nói với vợ:
– Đẹp trai thật! Sang trọng thật! Má nó thấy tui “phông” không? Còn bảnh hơn hồi mới lấy má nó nhiều phải không? Coi chừng gia đình bên kia tưởng lầm là tui đi hỏi vợ cho chính tui chứ không phải hỏi vợ cho con trai.
Bà Ba bĩu môi “xì” một tiếng, nói:
– Thôi đi cha già mắc dịch! Già rồi mà hổng nên nết!
Ông Ba cười ha hả rồi chỉ huy phái đoàn lên đường. Khi đoàn người tới một ngôi biệt thực nguy nga lộng lẫy, người gác cổng mở cửa nhìn ông Ba từ đầu đến chân rồi hỏi:
– Có phải chú mày là người nhà của ông Ba, có hẹn trước với chủ tao tới đây nói chuyện dạm vợ cho con đó không?
Ông Ba nghe nói nổi trận lôi đình quát:
– Đồ cái thứ người làm gì mà ăn nói mất dạy như vậy hả? Mày có biết tao là “ông Ba” đây không? Mau vào thưa với chủ mày ra đây đón rước.
Người gác cổng mặt mày cau có nhìn ông Ba thêm một lần nữa từ đầu đến chân rồi mới chịu vào trong. Một lát sau, một người mặc còm- lê hết sức sang trọng, dẫn theo nhiều người theo sau đi ra. Ai nấy đều nhìn ông Ba như có cảm tưởng ông ta là người hành tinh mới xuống thăm địa cầu. Thay vì mời ông Ba và phái đoàn vào trong, người đàn ông mặc còm- lê ngạo nghễ cất tiếng hỏi:
– Tui là Cao, cha của Thúy. Có phải ông là ông Ba đó không?
Ông Ba chắp hai tay khúm núm:
– Dạ… dạ… tui đó…, thưa quan lớn…